Em có biết cái cảm giác xa người mình yêu thương nó khó chịu thế nào không em? Anh tin anh và em đang trong cùng một cảm xúc như thế...
Xa em mọi thứ xung quanh anh như mờ nhạt đi vậy... Sáng thức dậy thấy trống vắng... Không có những tin nhắn hỏi thăm anh hàng ngày... Không có những khoảnh khắc nô đùa hạnh phúc bên em... Không có những lúc em nũng nịu dúc vào lòng anh những khi em buồn... Không được cùng em rong chơi trên những ngả đường...
Tất cả xung quanh anh đều thiếu vắng hình bóng em... Chỉ có em trong tâm trí, trong trái tim, trong giấc mơ mà thôi...
Nhưng xa em anh lại nhận ra được nhiều thứ mà trước kia có lẽ anh đã không nhận ra...
Anh nhận ra anh yêu em ngày càng nhiều hơn trước...
Anh nhận ra em quan trọng thế nào trong cuộc đời anh....
Anh nhận ra xa anh em cũng yêu anh nhiều hơn trước...
Anh nhận ra chúng mình đã hiểu nhau và thông cảm cho nhau hơn...
Anh nhận ra ghen tuông không phải là cách giữ hạnh phúc mà chỉ có tình yêu chân thành mới giúp anh và em mãi mãi bên nhau...
Anh nhận ra chúng mình sinh ra là để có nhau...
Anh nhận ra nhiều thứ lắm em có biết không... anh biết thời gian là thử thách.... Nó có thể làm cho chúng ta lại gần nhau hơn mà cũng có thể kéo anh và em cách xa nhau... Nhưng anh tin vào tình yêu của chúng mình... anh tin vào em, người con gái đã cùng anh chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống những năm qua... Từ ngày em bước vào cuộc đời anh... em đã làm xáo trộn mọi thứ trong anh... anh không còn vô tư như trước nữa... anh đã biết suy nghĩ về tương lại và biết tiến lên theo sự động viên của em... Cảm ơn em yêu của anh nhiều nhé.... Cảm ơn em đã đến bên đời anh... Cho anh biết thế nào là tình yêu thật sự.... em đã cho anh tiếng cười hạnh phúc... em đã cho anh cả nỗi buồn nữa... anh cảm ơn tình yêu của em nhé...
Không ai hiểu anh bằng em và cũng chẳng ai hiểu em bằng anh... Dù xa nhau nhưng anh và em đều cùng hướng về một tương lai nơi đó có em và anh... Nơi đó chúng mình cùng xây đắp hạnh phúc... anh mãi tin tưởng vào em... một nửa của anh ...